NGUỒN GỐC NGHỆ THUẬT TRANG SỨC CỦA LOÀI NGƯỜI

Ngay từ thời tiền sử loài người đã làm đẹp cho cơ thể của mình bằng nhiều loại trang sức khác nhau. Có thể nói nguồn gốc nghệ thuật trang sức của loài người bắt đầu từ khi có loài người. Việc nghiên cứu lịch sử nghệ thuật này cho phép góp phần xây dựng lại lịch sử về truyền thống, phong tục, lễ nghi, đức tin, công nghệ, và thẩm mỹ của loài người. Sự trang trí và đồ trang sức là các dấu hiệu về công cụ truyền thông tự thân, đánh giá mức độ phát triển của một nền văn minh.

Những trang sức đầu tiên của con người được tìm thấy

Trong thời đại đồ đá cũ, chức năng của các biểu tượng hình ảnh có tính huyền bí hơn là tính chủng tộc, cuộc sống của con người chủ yếu dựa vào săn bắn và hái lượm. Nghệ sĩ thời kỳ đồ đá cũ là thợ săn, và nghệ thuật là một phần của kỹ năng săn bắn, chưa có sự phân biệt giữa tưởng tượng và thực tế, giữa hình vẽ và cuộc đi săn thực sự. Mục tiêu chủ yếu là bảo đảm cuộc sống hàng ngày. Các vật thể được dùng làm trang sức mang các đặc tính huyền bí. Ví dụ, vỏ sò được coi là quan hệ biểu tượng với phái nữ, được dùng để bảo đảm sự duy trì nòi giống và tiếp tục sự sống. Các vật thể khác, chẳng hạn da và lông thú được coi là biểu tượng của sức mạnh và năng lực. Tuy chúng có chức năng thực tế nhất định, nhưng chúng có tính biểu tượng cao hơn, thường là phần thưởng và được coi là vật quý.

Vào thời kỳ đồ đá mới, loài người bắt đầu chuyển sang trồng trọt và chăn nuôi, các khu định cư xuất hiện, kèm theo sự trao đổi thương mại thô sơ. Con người không chỉ kiếm ăn mà còn bắt đầu có các hoạt động khác. Với sự phân chia xã hội sơ khai, quan hệ giữa các bộ tộc, bắt đầu xuất hiện sự phân công lao động trong xã hội loài người. Tổ chức xã hội không chỉ tập trung vào các vấn đề vật chất mà còn chú ý đến các vấn đề tinh thần.

Xã hội và tổ chức trong thời kỳ đồ đá mới đã thay đổi về cơ bản các giá trị đã hình thành trong thời kỳ đồ đá cũ. Ý thức về các lực lượng siêu nhiên xuất hiện và phát triển. Con người bắt đầu tin vào các vị thần bất tử. Trong thời kỳ đồ đá mới, các cơ sở kỹ thuật, tôn giáo, kinh tế, xã hội bắt đầu được thiết lập làm cơ sở cho các nền văn minh sớm. Các vật trang sức không chỉ làm từ các chất liệu tự nhiên như răng thú, ngà voi, vỏ sò, lông chim, mà còn bắt đầu được chế tác từ đá quý, gốm…

Các vật trang sức này không chỉ làm đẹp cho con người mà còn có các chức năng mới. Chúng là biểu tượng của các thế lực siêu nhiên, là vật thể để phân biệt thứ bậc trong bộ tộc, đồng thời biểu tượng cho sự sở hữu cá nhân.

Vòng tay trang sức đá thời tiền sử chưa được tinh xảo như ngày nay nhưng cũng giống hệt chiếc vòng của chúng ta ngày nay

Từ các nền văn minh đầu tiên cho đến tận ngày nay, đồ trang sức liên tục phát triển, nhưng về cơ bản vẫn sử dụng các chất liệu từ thời kỳ đồ đá mới.

Nguồn: Kỹ thuật gia công kim hoàn & Sưu tầm

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *